Ngày đầu tuổi mới
Ngày đầu tuổi mới của tôi
Ngày đầu tháng mới của đời
Những tấm thiệp mừng đến muộn
Nằm lẫn trong mớ bill kết sổ ngân hàng.
Năm mới đã tiêu vèo 2 tháng
Tôi vẫn lênh đênh
như còn thuyền giữa dòng đời
Đâu bến, đâu bờ mịt mùng sóng gió
Đời dạy tôi muốn sống tiếp trên đời
Không thể thiếu niềm tin và hy vọng
Ngôi sao Bắc đẩu đâu rồi?
Vẫn đang còn sạc lại mấy cục pin.
Ngày đầu tuổi mới
Tôi cồn cào nỗi nhớ
Ruột gan như thắt lại
Lá phổi muốn hụt hơi
Ở một nơi nào đó rất gần mà lại quá xa
Có ai nhớ, ai quên?
Bà thầy xủ quẻ nói tôi có căn tu
Tôi biết mình gian trần còn nặng nợ
Như tình yêu có số nhưng chẳng có duyên
Đạo chẳng nên mà tình cũng hỏng
Người xa người ai nhớ ai hơn!
Ngày đầu tuổi mới
Đời còn nặng nhưng lòng tôi vẫn nhẹ
Vì tha nhân tôi có thể đốt cháy mình đi
Làm ngọn lửa soi đường và sưởi ấm
Cả đời mình tôi chưa hề nghĩ xấu về ai
Đừng nói chi tới chuyện hại người
Tôi cứ sống thẳng băng tâm trong trí sáng
Chưa bao giờ để cái xấu lên ngôi
Khi Lý Thông đứng đầy ngoài ngõ
Bạn đời ơi còn có một Thạch Sanh.
Ngày đầu tuổi mới
Tôi phải dọn dẹp lại cuộc đời thôi.
Chung quanh tôi biết bao bè bạn
Rất ân tình nào dễ bỏ rơi tôi
Chỉ cần tôi đừng đánh mất chính mình.
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(Saigon 1-3-2013)
+ PHOTO: Tôi chưa hề quan tâm tới sinh nhật của mình nên cũng chẳng tổ chức hay chia sẻ với ai. Lần đầu tiên tôi mừng sinh nhật là với các bạn mình ở tạp chí e-CHIP – gia đình thứ hai của tôi (ảnh chụp 28-2-2006). Còn năm 2013 này, tôi choáng ngợp hạnh phúc giữa vòng tay bè bạn trên Facebook. Cảm ơn các bạn đã cho tôi biết thế nào là hạnh phúc.