Nàng Xuân là ai? Đi ra đi…
Thiệt là lạ. Cho tới hôm nay đã 25 Tết Mậu Tuất 2018 mà tôi vẫn chưa có một chút cảm giác Tết trong lòng. Sớm chiều trưa khuya tạt cõi Phây nhìn hơn vạn bạn bè thân hữu post hình ảnh Tết mà tôi vẫn dững dưng như một khách bộ hành lang thang chẳng may rơi vào cái đoạn đường đua nước rút tới Tết.
Ngay cả nghe nhạc Xuân mà cũng phải mỏi tay nhảy track, nhảy file.
Nàng Xuân là ai? Đi ra đi.
Nàng Xuân chẳng phải là Công chúa mưa hay Hậu duệ Thần Mặt trời. Kiếm mỹ nam khác đi nhé.
Phải chăng tôi đã chán Tết!
Hay là do Tết cổ truyền ngày càng bị bá tánh làm cho thêm phù phiếm, ảo tung chảo!
Phải chăng bởi Tết chưa đến đủ nồng độ cho tôi say ngất ngây!
Còn nhiều nhiều nữa những câu hỏi không có dấu hỏi mà là dấu than.
Nhưng chắc chắn không phải tôi đã ngán Tết đâu. Tuổi thọ trung bình của người Việt theo điều tra dân số năm 2016 là 75,6 năm, thọ thứ 2 trong khu vực và thứ 56 trong số 138 nước trên thế giới. Như vậy là tôi vẫn còn tới hơn 15 cái Tết nữa kia mà.
Có lẽ do cái tâm hồn ngây thơ trinh trắng và cực kỳ nhạy cảm của tôi dạo gần đây đã bị làm cho đảo điên bởi quá chừng chuyện điên đảo chung quanh mình. Nói ra thì e nhiều người bỉu môi là đồ đạo đức giả độ lốt học giả (fake educated), nhưng thiệt lòng là hỗm rày, càng gần tới Tết, tôi càng thêm nặng lòng nghĩ nhiều tới những mảnh đời không có Tết (cũng chẳng phải hễ là kẻ giàu người sang ắt có Tết đâu). Cứ nghĩ vậy mà đắng lòng.
Tôi chợt nhớ lại cái đận mình chủ động đi tìm cái cảm giác Tết. Hồi đó làm ở báo Long An, cuối năm chuẩn bị bài vở cho báo Xuân mà không thể “lắng nghe mùa xuân về” như nhạc sĩ Dương Thụ, tôi bèn rủ anh bạn phóng viên Minh Tân (nay đã về miền xa vắng) mượn chiếc Honda của tòa soạn xin cấp xăng rồi chở dọc Quốc lộ 1 lên tới Bình Chánh để cố tìm cái không khí mùa Xuân. Khi vòng về, ngang qua Mỹ Yên, thấy cảnh các tập đoàn viên thu hoạch lúa, tôi chợt nảy ra cái ý và cuối cùng trên báo Xuân năm ấy có bài “Tập đoàn nông nghiệp Mỹ Yên vào Xuân”.
Hay là giờ tôi cũng chủ động đi tìm cái cảm giác Tết? Hỡi các cô gái áo dài và váy không dài hãy đơi tôi ở những đường Xuân. Hãy cho tôi chút cảm giác Tết. Cho ai cũng vậy, cho tôi được phước – thiệt á!
PHẠM HỒNG PHƯỚC