Tâm sự của một cảnh sát Mỹ về cái nghề của mình
Bạn Andrew D Dang ở Texas (Mỹ) gần đây có chia sẻ bản dịch tâm sự của một cảnh sát Mỹ về cái nghề nghiệp đầy hiểm nguy mà lắm thị phi của mình. Câu chuyện này đã được Neil Donnelly đưa lên Facebook từ ngày 23-10-2018. Tuy vậy, nó có thể giúp chúng ta hiểu thêm về công việc của những người cảnh sát Mỹ. Đặc biệt là trong tình hình hiện nay ở Mỹ sau cái chết của một người da đen tên George Floyd. Người này chết vì bạo lực cảnh sát cũng đã đủ tồi tệ cho cảnh sát nói riêng và nước Mỹ nói chung rồi. Đàng này vụ việc còn châm ngòi cho một làn sóng phản kháng mới về kỳ thị chủng tộc – một trong những điều nhạy cảm nhất mà cho tới nay vẫn không thể kết thúc được ở Mỹ. Không khó để không nhận ra cái bóng ma chính trị hóa và thuyết âm mưu ở đây.
Tôi đã được bạn Andrew D Dang cho phép chia sẻ lại bài này cùng các bạn mình. Cảm ơn bạn. Đọc để biết thêm chớ tôi tin với sự công minh và sáng suốt của các bạn mình, ai cũng rõ cái chân lý luôn đúng trong mọi thời gian và nơi chốn: nghề nào, cộng đồng nào, sắc tộc nào cũng có người này kẻ kia; và những cái xấu luôn là thiểu số.
Mời bạn đọc bản dịch trên Facebook của bạn Andrew D Dang:
“Tôi đã kéo người chết, cùng những mãnh thi thể của họ ra khỏi những chiếc xe.
Tôi đã nói dối với người gặp tai nạn và đang sắp chết rằng: anh / chị sẽ không sao trong khi nắm tay và nhìn cuộc sống của họ đang mờ phai.
Tôi đã ôm thi thể của những em bé. Mua đồ ăn cho người tâm thần đã không ăn trong vài ngày.
Đã có người muốn đâm tôi. Và tôi cũng đã chiến đấu với người muốn bắn mình.
Tôi đã bị những người phụ nữ tấn công khi đang còng tay các ông chồng vừa mới bạo hành họ.
Tôi đã dùng khăn đè lên những vết thương để cầm máu vì bị đạn bắn.
Đã thực hiện sơ cứu CPR cho nạn nhân mặc dầu biễt rõ nó đã không còn giúp ích gì, nhưng việc đó sẽ làm cho thân nhân của họ cảm thấy có hy vọng.
Tôi đã phá tung những cánh cửa, và chiến đấu ở những nơi bọn tội phạp giao dịch hàng quốc cấm.
Tôi đã rượt đuổi bọn tội phạm bằng xe với tốc độ cao, cũng như chạy bộ đuổi theo chúng băng qua xa lộ trong giờ cao điểm.
Tôi đã nhiều lần bị đụng xe. Đã móc ngón tay chuẩn bị xiết cò để giết một gã đàn ông, may thay hắn đã kịp thời dừng gây án. Tôi đã một mình lội ngược dòng làn sóng người phẫn nộ.
Tôi đã lái xe như điên để mong có thể kịp thời cứu lấy đồng đội của mình. Tôi cũng lái những chú nhóc trên xe của mình, và một mặt cũng giả đò xem chúng là cảnh sát vì hôm đó con người ta sinh nhật.
Tôi đã bắt nhiều người vào tù, và cũng tha rất là nhiều. Đã nhiều lần cầu nguyện cho những người tôi không hề quen biết. Vâng, có những lúc tình thế bắt buộc tôi phải dữ dội, và tôi cũng rất tử tế khi có thể.
Tôi thú nhận đã có lúc tôi phải chạy đến nơi tối tâm để khóc một mình khi mọi việc vược quá sức chịu đựng.
Tôi đã không thể đón nhiều cái Giáng Sinh và những ngày lễ quan trọng với gia đình như mình mong muốn.
Tất cả những nhân viên công lực mà tôi biết đều phải chịu đựng những điều tương tự hoặc hơn thế nữa trong khi nhận mức lượng không tương xứng với nhiều giờ làm việc đến đuối cả người, và cuộc sống được biết sẽ ngắn ngủi.
Chúng tôi không cần sự thương hại, và cũng không đòi hỏi ai phải tôn trọng mình cả. Chỉ cần để chúng tôi thực thi công lý và đừng giết chúng tôi.”
Còn đây là bản gốc tiếng Anh:
“I have pulled dead, mangled bodies from cars.
I have lied to people as they were dying.
I said you are going to be fine as I held their hand and watched the life fade out.
I have held dying babies. Bought lunch for people who were mentally ill and haven’t eaten in a while.
I have had people try to stab me. Fought with men trying to shoot me.
I’ve been attacked by women while I was arresting their husband who had just severely beat them.
I have held towels on bullet wounds.
Done CPR when I knew it wouldn’t help just to make family members feel better.
I have torn down doors, fought in drug houses. Chased fugitives through the woods.
I have been in high-speed car chases.
Foot chases across an interstate during rush hour traffic.
I have been in crashes. Been squeezing the trigger about to kill a man when they came to their senses and stopped. Waded through large angry crowds by myself.
Drove like a madman to help a fellow officer. Let little kids who don’t have much sit in my patrol car and pretend they are a cop for their birthday.
I have taken a lot of people to jail. Given many breaks. Prayed for people I don’t even know. Yes, and at times I have been “violent” when I had to be. I have been kind when I could.
I admit I have driven to some dark place and cried by myself when I was overwhelmed.
I have missed Christmas and other holidays more than I wanted to.
Every cop I know has done all these things and more for lousy pay, exhausting hours, and a short life expectancy.
We don’t want your pity, I don’t even ask for your respect. Just let us do our jobs without killing us”
Thank You Police Officers of#America