Ban ngày ngao du rửa mắt với công nghệ, tối về lót bụng bằng cơm hộp
Tranh thủ có buổi sáng chưa vào chương trình của Intel, ngày 3-6-2014, ngày khai mạc triển lãm công nghệ thông tin COMPUTEX Taipei 2014, ăn sáng vội vàng tại khách sạn xong, tôi một mình cuốc bộ khoảng 500 mét tới trạm xe điện ngầm MRT Zhongshan Junior High School để đi ra Trung tâm Triển lãm Nangang. Do thẻ nhà báo của COMPUTEX bữa nay bắt đầu có hiệu lực, tôi được đi MRT miễn phí, đỡ tốn 30 Tân Đài tệ (22.000 VND).
Tệ quá, đêm qua ngủ không đủ, tôi ngồi thăng suốt 12 trạm cho tới khi tới Nangang cũng là trạm cuối, đang mơ tung tăng với các nàng người mẫu PG thì bị nhân viên MRT tới đánh thức kêu xuống tàu cho họ chạy về. Cũng may đây là trạm cuối nên không sợ huốt. Hy vọng bà con xứ Đài nhìn thấy cái chữ “Press” trên tấm bảng tên tôi đeo lòng thòng trên cổ mà “nghĩ tốt” gìum chắc đêm qua cái ông này bận viết bài.
Ở gian của hãng tai nghe Ozone, sau khi nghe và nhìn “gì gì đó”, tôi “bị” anh chàng phụ trách kéo lại chụp ảnh kỷ niệm với mấy cô PG của mình. Mắc cỡ quá chừng nên người cứ đơ ra. Thiệt đó!
Đang mê mải chụp ảnh “gì gì đó” ở gian Apacer, tôi bị khều một cái, thì ra nàng Phương Thanh ở công ty truyền thông Image Media Saigon đang cùng mấy cô bạn Đài Loan của Image Media chính gốc ngao du. Họ cũng là những bạn quen của tôi mấy năm rồi. Phương Thanh qua từ mấy hôm trước. Vậy là rủ rê nhau tới thăm mấy công ty quen như MSI, Genius,….
Mới đi loanh quanh hơn 1 sảnh trưng bày thì tới trưa, không kịp ăn trưa, tôi phải ra điểm phục vụ xe Shuttle Bus miễn phí giữa Trung tâm Nangang và Trung tâm Hội nghị Quốc tế Taipei (TICC) để tới đó dự sự kiện chính của Intel – phát biểu khai mạc của bà Renée James, Tổng giám đốc Intel. Bà là nhân vật số 3 của Tập đoàn Intel, sau Chủ tịch Andy D. Bryant và CEO Brian M. Krzanich.
Như thông lệ hàng năm, ban tổ chức COMPUTEX có tổ chức hệ thống xe Shuttle Bus miễn phí qua lại giữa các điểm triển lãm và sân bay, bình quân 5-10 phút có một chuyến, liên tục từ 8g30 sáng tới 6g30 chiều. Ngoài ra còn có những chuyến xe bus miễn phí đón khách tại một số khách sạn lớn vào buổi sáng sớm rồi tới chiều tối chở về.
Bài phát biểu của bà Renée James có chủ đề: “Intel và hệ sinh thái Đài Loan: một cuộc du hành trong điện toán”. Nội dung là nói về các thiết bị được kết nối thông minh, tích hợp là nhiên liệu cho kỷ nguyên điện toán mới. Đó là thời của điện toán di động và các thiết bị thông minh, thời PC sống lại dưới hình thức tablet và các thiết bị 2-in-1.
Do không kịp ăn trưa và uống nước, tôi đã ngồi nghe bài keynote và sau đó là phiên Q&A của nhà lãnh đạo Intel mà cái bụng cứ réo liên hồi.
Tới 4g chiều xong xuôi, tôi trở về khách sạn theo xe của Intel chở các media và xử ngay một gói mì tôm. Kỳ lạ nghen, đúng là cái đồ ham ăn hốt uống, có mấy sợi mì vô là cái bụng nó êm ru.
Buổi tối nay Intel mời khách đi ăn tối tại nhà hàng Very Thai. Bạn Phương Thanh hẹn hò đi dự party của công ty tía của mình (không thể gọi là công ty mẹ vì có cái ông bạn Denis Chou là chủ). Mấy hãng khác cũng mời đi party chào mừng. Vừa làm biếng đi, vừa sợ bị uống ruợu, vừa phải xử cả lô lốc bài, tôi quyết định tự xử. Tuột từ tầng 6 xuống, cuốc bộ chừng 1 cây số, vừa ngắm ông đi qua bà đi lại, vừa kiếm chỗ mua đồ ăn. Ghé một cửa hàng tiện lợi Family Mart, tôi thỉnh 1 suất cơm thịt bò xào với trứng trộn đóng hộp sẵn giá 60 TWD (45.000 VND) và 1 chai Coke 29 TWD (22.000 VND). Nghĩa là chỉ gần 70.000 VND cho một bữa ăn giữa Taipei cực kỳ đắt đỏ. Biết nói sao đây: tiền nào của nấy thôi. Chưa tới một chén cơm nhão mà tôi nuốt trệu trạo không hết. Thịt bò chỉ có vài ba lát mỏng như… dao lam. Trứng trộn thì vừa ăn vừa tưởng tượng. Bảo đảm tối nay thêm một em mì tôm sẽ chết dưới tay tôi.
PHẠM HỒNG PHƯỚC
(Taipei 3-6-2014)